2003 - Mùa xuân cho những người thân yêu
Trần Quốc Hoàn
Một mùa xuân nữa đã sang. Mỗi người lại bước sang năm mới, bỏ lại đằng sau
những ngày hôm qua để hướng đến một sự đổi thay mới không chỉ cho riêng mình
Mùa xuân thường để lại cho con người nhiều cảm xúc, cảm xúc về những gì đã
qua, về những gì đang tồn tại và tất nhiên, không thể thiếu được những tình cảm
chân thành, đằm thắm thân thương dành cho gia đình, bè bạn - những người mà nếu
thiếu họ thì có lẽ cuộc sống sẽ chẳng còn nổi 1/2 cái ý nghĩa của nó.
“Xuân đang tới nghĩa là xuân đương qua”
Mong chờ mùa xuân đến để rồi sẽ phải tiễn biệt mùa xuân đi. Nhưng tất cả chúng
ta đều biết, có một cái mà không qua cùng mùa xuân, đó là tình bạn. Xuân đang
đến, mỗi người đều muốn có những lời chúc, những mong ước dành tặng cho
những người mà mình yêu quý. Và tôi cũng vậy. Nhưng biết cầu chúc điều gì?
Biết mong ước điều gì cho những người bạn của tôi đây?
Chúc chữ Phúc ư? Chúc họ con cháu đầy đàn? Có thể nào như thế sẽ làm họ hạnh
phúc chăng? Đạo làm người phải nuôi, phải dạy. Dạy một người còn khó, huống
chi dạy nhiều người. Đông con đông cháu để làm gì? Chẳng nhẽ ta muốn những
người bạn yêu quý của ta dù tuổi già vẫn phải phiền lo về con cháu hay sao?
Chúc chữ Lộc ư? Năm mới có nhiều lộc. Nhưng lộc dù có nhiều đến đâu cũng
không thể là mãi mãi. Cái gì cũng có điểm dừng, vả lại, cuộc sống luôn công bằng
với mọi người. Chữ Lộc nghe hay nhưng sao mà khó nói.
Chúc chữ Thọ ư? Chúc cho họ sống lâu trăm tuổi ư? Cuộc đời con người dẫu có
dài đến mấy cũng không thể vĩnh hằng! Mùa xuân rồi cũng sẽ cứ qua. Rồi có ngày
họ cũng sẽ mãi xa.
Chúc chữ Sang ư? Chúc giàu sang ư? Để làm gì khi mùa xuân nối tiếp mùa xuân
qua đi, và sự giàu sang dù vĩnh hằng cũng chẳng thể giúp cho những người bạn yêu
quý của tôi luôn nở nụ cười trên môi, rồi một ngày nào đó, họ sẽ bị nhấn chìm
trong sự giàu sang. Tiền là giấy, nó mang trong nó chữ "bạc".
Một câu chúc năm mới tưởng chừng đơn giản, nhưng suy nghĩ thật sâu xa, suy
nghĩ bằng cả tấm lòng và trái tim của chúng ta thì chẳng hề dễ dàng một chút nào
cả. Năm mới, đọc bài năm mới chúc nhau của Trần Tế Xương nghe sao cay đắng.
"Lặng lặng mà nghe nó chúc nhau
Chúc nhau trăm tuổi bạc đầu râu
Phen này ông quyết đi buôn cối
Thiên hạ bao nhiêu đứa giã trầu
Lẳng lặng mà nghe nó chúc sang
Đứa thời mua tước đứa mua quan
Phen này ông quyết đi buôn lọng
Vừa bán vừa la cũng đắt hàng
Nó lại mừng nhau cái sự giàu
Trăm nghìm bạc mớ để vào đâu
Phen này chắc hẳn gà ăn bạc
Đồng rụng đồng rơi lọ phải cầu
Nó lại mừng nhau sự lắm con
Sinh năm đẻ bảy được vuông tròn
Phố phường chật hẹp người đông đúc
Bồng bế nhau lên nó ở non."
Xuân đến rồi xuân sẽ qua! Con người sinh ra để rồi lại trở về với cát bụi. Sự giàu
sang, phú quý rồi cũng sẽ trở thành vô nghĩa. Vạn vật chuyển dời, lòng người thay
đổi. Chỉ có một chữ mà đáng để ta dùng để chúc cho những người bạn của ta. Đó
là chữ Lưu.
Chữ Lưu! Một chữ thôi nhưng đầy ý nghĩ. Lưu có nghĩa là lưu lại những kỷ niệm
đẹp mà bạn và ta đã có với nhau. Những tháng ngày, những khoảnh khắc. Lưu có
nghĩa là lưu danh. Mọi thứ không thể trường tồn nhưng danh thơm sẽ lưu muôn
thủa, chẳng ngại những gió sương, bụi mờ của thời gian. Lưu có nghĩa là lưu luyến,
bạn và tôi, khi xa thấy nhớ, thế là đủ phải không?
"Dù cho có mãi xa
Nhìn chữ Lưu hãy nhớ
Những kỷ niệm ngày xưa
Giữ trong tim, bạn nhé"
Năm mới, Tôi muốn gửi đến tất cả các bạn chữ lưu với tất cả ý nghĩa cao đẹp của
nó.
Hanoi, 22 Jan., 2003
[ Back ]