Hương thầm

                                                                                                    Trần Quốc Hoàn

                                Cửa sổ hai nhà cuối phố

                                Không hiểu vì sao, không khép bao giờ

                                Đôi bạn ngày xưa, giờ thành đạo tặc

                                Đêm đêm lẻn vào, vơ vét, vét vơ

 

                                Giấu mấy triệu đô trong chiếc tủ ly

                                Cô gái nhẹ nhàng dùng dao cạy tủ

                                Thình lình có người đi qua cửa sổ

 

                                Họ ngồi im không biết nói năng chi

                                Mắt nhìn ra cửa rồi nhìn tủ ly

                                Thách đứa nào dám la một tiếng?

 

                                Mấy triệu đô khiến hai người bối rối

                                Anh không muốn chia

                                                    cô cũng chẳng muốn chia

                                Chỉ con dao trên tay hai đứa

                                Không dấu được đành phải mang ra

 

                                Cô gái nhẹ nhàng như con sóc

                                Nhờ nhát dao nói hộ lời chào

                                (Anh yên tâm dù chẳng nói lời nào

                                 Tôi cũng sẽ đốt cho anh tiền đấy...)

                                Rồi tắt dần từng hơi thở của anh

                                Cô gái ôm tiền cao bay xa chạy

                                Anh lên đường nhẹ nhàng biết mấy

                                Họ chia tay không nói một điều gì

                                Nên chủ nhà chẳng biết, vẫn ngủ khì.


 
                                                                                Hanoi, 16 July., 2002

 

Nguyên tác :

                          Hương thầm                                        

                                                                                        Phan Thị Thanh Nhàn

 

                            Cừa sổ hai nhà cuối phố

                            Không hiểu vì sao không khép bao giờ

                            Đôi bạn ngày xưa học cùng một lớp

                            Cây bưởi sau nhà ngan ngát hương đưa

 

                            Giấu một chùm hoa trong chiếc khăn tay

                            Cô gái ngập ngừng sang nhà hàng xóm

                            Bên ấy có người ngày mai ra trận

 

                            Họ ngồi im không biết nói năng chi

                            Mắt chợt tìm nhau rồi lại quay đi

                            Nào ai đã một lần dám nói?

                            Hoa bưởi thơm cho lòng bối rối

                            Anh không dám xin

                                      cô gái chẳng dám trao

                            Chỉ mùi hương đầm ấm thanh tao

                            Không giấu được cư bay dịu nhẹ

 

                            Cô gái như chùm hoa lặng lẽ

                            Nhờ hương thơm nói hộ tình yêu

                            (Anh vô tình mà chẳng biết điều

                            Tôi đã đến với anh rồi đấy...)

                            Rồi theo từng hơi thở của anh

                            Hương thơm ấy thấm sâu vào lồng ngực

                            Anh lên đường

                                            hương sẽ theo đi khắp

                            Họ chia tay

                                            vẫn chẳng nói điều gì

                            Mà hương thầm thơm mãi bước người đi

 

                                                                                        1969

[ Back ]