Không anh
Trần Quốc Hoàn
Hình như thế gian thiếu nụ cười
Anh nghĩ vậy nhưng sao em nghĩ vậy?
Cuộc đời luôn bất công như thế đây
Nhưng chỉ với anh, không phải với em đâu
Hình như thế gian chỉ một màu
Anh thấy vậy nhưng em đừng thấy vậy
Cuộc đời anh mịt mờ như thế đấy
Bởi anh gom hết bóng tối về mình
Đêm hững hờ cho bóng tối lặng thinh
Phủ lên anh cái màu tăm tối ấy
Đêm nay vậy, và đêm mai cũng vậy
Cuộc đời là cả một dải băng đen
Anh sẽ trở về là một kẻ không tên
Để quên lãng trong lòng em tất cả
Kỷ niệm cũ, em ơi xin hãy xóa
Còn điều gì đ
ể lưu luyến đâu em?
Rồi ngày mai anh biết sẽ êm đềm
Bởi bên em sẽ chẳng còn anh nữa
Hãy quên đi những gì em đã hứa
Bởi vì anh là một kẻ không tên
Trả lại em những ngày tháng dịu êm
Anh đã lấy khi bắt em phải nhớ
Hãy cầm lấy trái tim anh rạn vỡ
Đập nát đi, đập nát nó đi em
Hãy cứ cười và giữ vững niềm tin
Không có anh, sẽ không còn bóng tối
Cuộc đời em, rực hào quang chói lọi
Hãy mỉm cười vì cuộc sống không anh.
Hanoi, 25 Jan., 2003
[ Back ]