Ký ức

                                                                                           Trần Quốc Hoàn

                            Chiều lặng rơi
                            Lòng chơi vơi
                            Chợt nhớ.

                            Tiếng đêm thật nhẹ nhàng
                            Như hơi thở
                            Để lòng ta
                            Nghe man mác
                            Buồn.

                            Có còn gì trong những phút cô đơn?
                            Nỗi nhớ ư? Hay nỗi buồn tê tái?
                            Thời gian trôi có ngờ đâu để lại
                            Một nỗi sầu ủ kín trái tim ta

                            Ngày tháng trôi và ký ức sẽ nhoà
                            Em muốn thế và thời gian nghĩ thế
                            Nhưng đối với ta, điều này không thể
                            Bởi một điều, ta đã quá yêu em.

                                                                                    Hanoi, 12 Nov., 2002

[ Back ]