Mùa thu về

                                                                                           Trần Quốc Hoàn

                                Mùa thu về sao lòng nghe bối rối
                                Tiếng lá rơi hoà trong tiếng mưa rơi
                                Ngày trở về, đôi chân bước vội
                                Để mong tìm lại chút kỷ niệm xưa

                                Nhớ ngày nào cũng vào lúc giao mùa
                                Khi sắc vàng phủ kín trời Hà Nội
                                Khi bước chân bỗng ngập ngừng bối rối
                                Khi hai đứa nhìn nhau.

                                Mùa thu qua và kỷ niệm phai màu
                                Em chẳng giữ chút gì ngày xưa cũ
                                Để lại anh cô đơn với bao điều ấp ủ
                                Nhưng chẳng bao giờ anh có thể nói ra.

                                Em ở đâu nơi phương trời xa lạ
                                Có nhớ về những kỷ niệm xa xưa
                                Những bài thơ mùa thu dang dở
                                Bởi thiếu đi hình bóng của một người

                                                                                    Hanoi, 8 Sep., 2002

[ Back ]