Ngã ba đường

                                                                                           Trần Quốc Hoàn

                            Trước mắt tôi là một ngã ba đường
                            Chưa thể chọn nên tôi dành dừng lại
                            Và đưa mắt, tôi nhìn sang bên phải
                            Một khoảng trời êm ả bỗng hiện ra
                            Trước mắt tôi, một thế giới bao la
                            Với những đình đài nguy nga lộng lẫy
                            Tôi thấy tôi như một ông hoàng vậy
                            Đang đắm chìm trong phú quý sa hoa
                            Nhưng tất cả những điều đó chẳng qua
                            Là phù du, có chi mà lưu luyến
                            Nhìn sang trái, ánh mắt tôi xao xuyến
                            Con tim tôi đang rung động bồi hồi
                            Bởi một tình yêu sẽ đến với tôi
                            Nếu như tôi đi theo con đường ấy
                            Cuối con đường, tôi dường như đã thấy
                            Thấy em yêu và thấy cả chính mình
                            Đang mải mê nhìn, tôi bỗng lặng thinh
                            Ngoài hai đứa, chẳng còn gì nữa cả
                            Một cuộc sống với lo toan vất vả
                            Hai đứa mệt nhoài sánh bước cùng nhau
                            Tôi không muốn không muốn em khổ đâu
                            Bởi vậy tôi chẳng đi con đường đó
                            Chỉ còn một con đường đang rộng mở
                            Với bao trông gai, thử thách chất chồng
                            Nhưng sau đó, một viễn cảnh màu hồng
                            Những thành công đang đợi tôi phía trước
                            Đường rộng mở như chờ chân tôi bước
                            Ba ngả đường đã hiện rõ ra rồi
                            Và tôi đã thẳng tiến lên phía trước
                            Những thành công cứ đến theo từng bước
                            Tôi đã đi, đã đi tới cuối đường
                            Và điều gì đang ẩn hiện trong sương
                            Phải chăng ba con đường đang nhập lại
                            Ở điểm cuối, tôi thấy em đứng đợi
                            Thấy một khoảng trời hạnh phúc bao la
                            Thấy những đền đài lộng lẫy xa hoa
                            Thấy tất cả những gì tôi đã thấy
                            Khi mắt tôi nhìn ba ngả đường ấy
                            Và giờ đây, chúng ở trước mắt tôi
                            Nắm tay em, hai đứa bước chung đôi
                            Màu hạnh phúc nhuộm đầy con đường đó
                            Ba ngả đường chẳng còn là chi cả
                            Bởi cuối cùng chúng là một mà thôi
                            Như tình yêu nồng thắm của em - tôi
                            Dẫu thế nào cũng sẽ thành đôi lứa
                            Dù cho đường trăm ngả
                            Có phải thế không em?

                                                                                    Hanoi, 05 Jun., 2002

[ Back ]