Tình đơn phương
Trần Quốc Hoàn
Tôi lặng nghe bài "Tình đơn phương"
Mà sao thấy thằng đó
ngu quá đỗi
Đã yêu rồi mà sao không chịu nói
Để người ta
cướp mất đi người tình
Tôi dẫ thầm tự nhủ với lòng mình
Sẽ không bao giờ như thằng đó
Tôi yêu nàng và tôi sẽ ngỏ
Để tôi - nàng hai đứa được nên duyên
Nhưng tất cả những lời nói luyên thuyên
Nàng cứ để ngoài tai mới lạ
Nàng chỉ muốn có thật nhiều đô la
Còn tôi thì chẳng khác một con gà
Cứ kêu hoài tưởng rằng được hạt thóc
Nhưng cuối cùng chỉ công cốc mà thôi
Tiếng yêu em dù đã nói ngàn lời
Nhưng không tiền thì vẫn đơn
phương vậy đó
Đành kiếm tiền một mình tiêu cho bõ
Ngồi trên đống tiền ta sẽ hát nghêu ngao
Chẳng có em thì cũng chẳng sao
Ta có tiền, tiền có ta là đủ
Có tiền thì ta sẽ cất trong tủ
Em ơi! Biết hay chăng.
Hanoi, 14 July., 2002
Nguyên tác :
Tình đơn phương
Trần Vũ Kim Trung
Tôi lặng nghe bài tình đơn phương...
Mà sao hợp lòng mình quá đỗi?
Tôi yêu em mà sao không dám nói?
Gần trước mặt mà vẫn tựa xa xôi...
Những chiều buồn một mình bước lẻ loi
Con đường vắng một mình tôi cất bước
Mộng tưởng mình sẽ được nên duyên
Và tôi thấy trong đôi mắt em
Bóng hình tôi không hơn người bạn!
Có đôi lần em làm tim tôi nứt rạn
Bởi vì tôi cũng biết nhớ,biết ghen
Nhưng cứ nhìn nụ cười của em
Bao buồn đau bỗng trở nên tan biến
Và mộng mơ lại kéo đến không thôi...
Tháng năm như
dòng nước cuốn trôi
Tiếng yêu em vì thế chẳng nên lời
Đành chôn dấu trong tâm hồn sâu thẳm
Cho ta tình đơn
phương với tháng năm...
Em ơi!Biết hay chăng?
[ Back ]