Trường xưa

                                                                                                    Trần Quốc Hoàn

                            Chợt một ngày con về thăm trường cũ
                            Vẫn còn đây đống rác ngày xa xưa
                            Ngày chia tay, con gái ăn như bừa
                            Còn con trai cũng rượu chè be bét

                            Đòi lao công dọn dẹp đi cho hết
                            Nhưng làm sao mà dọn nổi hả trời?
                            Đống rác to chứ đâu phải chút thôi
                            Muốn dọn hết chắc phải 5 năm nữa.

                            Mái trường xưa đã bao lần tu sửa
                            Mà giờ đây vẫn xơ xác tiêu điều
                            Tiền ngày xưa thì thu rất là nhiều
                            Chỉ béo các thầy thôi, trường vẫn thế

                            Vào lớp cũ, tôi ngồi lên chiếc ghế
                            Và thế là chiếc ghế gãy làm hai
                            Bàn cũng thế, tôi đoán chẳng sai
                            Vừa động vào là bốn chân gãy tất

                            Tôi bất ngờ, xúc động nên suýt ngất
                            Đành đi ra khỏi cái lớp học này
                            Ra sân trường đi dưới những bóng cây
                            Cành cây rơi đè lên tôi suýt chết

                            Cũng chỗ này, ngày xưa tôi cũng biết
                            Thầy hiệu trưởng cũng đã bị cây đè
                            Và sau lần ấy, thầy đã bị què
                            Và thầy phải về nghỉ hưu rất sớm

                            Nhớ ngày xưa những ngày hạ chớm
                            Mưa rơi nhiều nên ngập lụt đó đây
                            Đến trường học mà cứ như đi cày
                            Học sinh xắn quần cao lên tận bẹn

                            Và nơi đây, cái cây ta hò hẹn
                            Giờ chỉ còn trơ lại gốc cây thôi
                            Chắc thiếu tiền nên trường bán đi rồi
                            Giá gỗ đắt và rừng không được chặt

                            Nhìn trường xưa, tôi bỗng hoa cả mắt
                            Và ngất đi bơi sức nặng cây đè
                            Và khi tôi đã tỉnh khỏi cơn mê
                            Tôi mới biết mình đang trong bệnh viện

                            Nhìn quanh mình tôi bỗng dưng phát hiện
                            Cả thầy cô, các bạn đều nằm đây
                            Và bấy giờ tôi mới được hay
                            Mái trường xưa ngày hôm qua đã sập.
 

                                                                                 Hanoi, 11 July., 2002

 

Nguyên tác :

                           Trường xưa

                                                                                        Trần Vũ Kim Trung


[ Back ]